Osho - Cân bằng thân tâm
Chương 24. Quá
nhiều thức ăn, quá ít dục
Câu hỏi: “Từ khi mối quan hệ của tôi bị tan vỡ tôi
đã ăn quá nhiều và béo ra. Làm sao tôi có thể thu lại cân bằng và ăn ít đi?”
Bất kì khi nào bạn không cho phép năng lượng dục di
chuyển đúng thì nó bắt đầu gây ám ảnh với thức ăn. Thức ăn và dục là các cực;
chúng cân bằng lẫn nhau. Nếu bạn có quá nhiều dục, mối quan tâm của bạn vào
thức ăn sẽ biến mất. Nếu kìm nén tính dục, mối quan tâm của bạn tới thức ăn sẽ
trở thành gần như sự ám ảnh. Cho nên bạn không thể làm được gì trực tiếp với
thức ăn của mình, và nếu bạn cố, bạn sẽ thường xuyên trong rắc rối. Trong vài
ngày bạn có thể xoay xở ép buộc bản thân mình, nhưng thế rồi bạn sẽ gặp vấn đề
quay lại và nó sẽ quay lại với sự trả thù. Bạn sẽ phải làm việc trên năng lượng
dục của mình.
Vấn đề nảy sinh bởi vì những kinh nghiệm đầu tiên về
thức ăn và tình yêu đối với đứa trẻ có liên hệ rất sâu sắc. Nó lấy thức ăn từ
vú mẹ và cả tình yêu nữa. Khi đứa trẻ có được tình yêu nó không lo về sữa;
người mẹ phải thuyết phục nó. Nếu đứa trẻ không có được tình yêu, nó không rời
bầu vú, bởi vì nó sợ cho tương lai. Nó phải uống thật nhiều hết sức vì nó không
thể chắc chắn khi nào mẹ sẽ có sẵn. Nếu đứa trẻ có được tình yêu nó được an
toàn; nó không bận tâm. Bất kì khi nào có nhu cầu người mẹ đều sẵn đấy; nó có
thể tin cậy vào tình yêu của mẹ. Nhưng nếu người mẹ không yêu thế thì đứa trẻ
không thể tin cậy được; thế thì nó phải uống thật hết sức nó. Nó cứ ăn quá
nhiều.
Cho nên nếu đứa trẻ không nhận được tình yêu thì nó
trở nên quan tâm tới thức ăn. Nếu nó nhận được tình yêu nó không quan tâm tới
thức ăn, hay chỉ là mối quan tâm tự nhiên – đủ mức thân thể cần.
Nếu bằng cách nào đó bạn đã chắn năng lượng yêu của
mình, năng lượng yêu bị chắn đó sẽ trở thành mối quan tâm của bạn vào thức ăn.
Nếu bạn muốn thay đổi nó bạn sẽ phải đi vào trong yêu thêm chút nữa, bạn sẽ
phải trở nên yêu nhiều hơn. Yêu thân thể riêng của bạn – bắt đầu từ đó; tận
hưởng thân thể riêng của bạn. Nó là hiện tượng đẹp, nó là món quà đấy. Nhảy
múa, ca hát, cảm và chạm vào thân thể bạn đi.
Vấn đề là ở chỗ nếu bạn không yêu thân thể riêng của
mình, bạn sẽ không cho phép bất kì ai khác yêu thân thể của bạn. Thực tế người
cố gắng hướng tình yêu tới bạn sẽ trông kì khôi, ngu xuẩn, ngốc nghếch. Vì bạn
không thể yêu được thân thể mình, người đó thấy gì trong bạn? Bạn chẳng thấy gì
cả! Chừng nào bạn còn chưa bắt đầu thấy cái đẹp của thân thể riêng của mình bạn
sẽ không có khả năng chấp nhận tình yêu của ai đó khác. Chính ý tưởng rằng
người đó đang hướng tình yêu tới bạn chỉ ra rằng người đó ngu xuẩn và không gì
khác.
Cho nên yêu thân thể bạn. Và nếu bất kì cơ hội nào
nảy sinh mà bạn có thể yêu, ôm ghì, cầm tay, đừng bỏ lỡ những cơ hội đó. Bạn sẽ
ngạc nhiên: khi bạn bắt đầu chuyển vào tình yêu thì vấn đề thức ăn sẽ tự động
được giải quyết. Ở trong tình yêu là kinh nghiệm lớn lao và cứ tọng thức ăn vào
mình là kinh nghiệm rất khổ sở. Không phải thức ăn là không đẹp, nhưng thức ăn
đẹp chỉ khi được ăn theo lượng nào đó mà bạn có thể hấp thu. Khi bạn ăn quá
nhiều sẽ thành buồn nôn.
Đây là một điều hay về tình yêu: yêu không bao giờ
quá nhiều. Không ai có thể yêu đến cực điểm cả, không người nào; không có cực
điểm trong nó. Bởi vì khi bạn ăn, bạn tọng các thứ vào trong; khi bạn yêu, bạn
chia sẻ, bạn cho. Nó là hiện tượng làm nhẹ gánh. Và bạn càng cho nhiều, năng
lượng của bạn càng bắt đầu tuôn chảy. Bạn trở thành dòng sông, không là cái ao
tù đọng nữa.
Đó là điều bạn đã làm: bạn đã làm cho năng lượng của
mình thành cái ao tù đọng.
Phá vỡ các bức tường! Bạn đang bỏ lỡ không cần thiết
cái gì đó đẹp đẽ mà yêu và chỉ tình yêu mới có thể đem tới được, và thay vì
điều đó thì lại chịu đựng vấn đề thức ăn này.
Xem tiếp Chương 25 - Quay về Mục lục